Tối nay đã định là không ai ngủ được.
Trong hoàng cung có Thanh Ninh Cung, là tẩm cung cũ của Hoàng Hậu. Từ khi bà ta mất nơi này cũng bị khóa lại, không có người ở. Nhưng đêm nay lúc trở về từ bên ngoài hoàng đế lại tới Thanh Ninh Cung.
Các cung nhân hoảng loạn thu dọn một chút, hoàng đế ngồi trong đại điện, thấy trên bàn vẫn bày một bàn cờ trắng đen. Ván cờ này có từ khi khóa cung, hoàng đế không cho bất kỳ kẻ nào động vào. Mà nay lúc ông ta đến nơi này, thấy ván cờ trước mặt thì không khỏi vui buồn lẫn lộn.
Nhưng lúc ông ta ngước mắt thì nữ nhân vốn nên ngồi đối diện đánh cờ với ông ta đã không còn. Hoàng đế chống trán, cúi đầu ho khan.
Thái giám hầu hạ hoàng đế nghe thế thì vội tiến vào. Thấy hoàng đế, ông ta tức khắc hiểu đế vương đang nhìn vật nhớ người, đang tưởng niệm Hoàng Hậu. Nhưng mà hà tất phải như thế? Hoàng Hậu không phải bị hoàng đế tự mình hại chết sao?
Thái giám không dám nói xằng bậy mà cẩn thận hỏi: “Bệ hạ, Thanh Ninh Cung lạnh, không bằng nô tài cho người đem chậu than mang vào nhé? Ngài cũng nên uống thuốc rồi.”
Hoàng đế lắc đầu nói: “Trẫm chỉ ngồi một lát thôi. Thân thể trẫm đã sớm không dùng được, hôm nay không cần uống thuốc nữa.”
Thái giám lại khuyên nhưng hoàng đế không nói chuyện mà chỉ ngơ ngẩn nhìn ván cờ dang dở này. Trong lòng vị thái giám kia thở dài, Hoàng Hậu chính là tiểu thư khuê các do Kim Lăng Lý thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/1731061/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.