Bọn thị nữ đi tới xốc màn lên thì kinh ngạc phát hiện hôm nay công chúa tỉnh dậy sớm. Không biết công chúa tỉnh dậy lúc nào mà chỉ thấy nàng ngồi trên giường, mặc áo trong, tóc dài tán loạn xõa trên giường. Ánh sáng trong nhà hơi u ám, lúc Xuân Hoa vén màn thì chỉ thấy mặt công chúa trắng nhợt, mắt nhìn ra không trung không biết đang nghĩ cái gì.
Mộ Vãn Diêu đang nhíu mày, có chút không vui. Bọn thị nữ ra hiệu cho nhau, nhắc nhở nhau hôm nay phải cẩn thận bởi vì không hiểu sao tâm tình của công chúa hôm nay không tốt.
Sau khi Mộ Vãn Diêu rửa mặt chải đầu thì lập tức ra cửa đứng dưới hành lang xem hộ vệ luyện võ trong cái sân nhỏ của Ngôn gia. Nàng nhìn một lúc lâu thì thấy cánh cửa căn phòng gần bờ rào mở ra, Ngôn Thạch Sinh mặc áo xanh cầm quyển sách đi ra.
Ngôn Thạch Sinh ngẩng đầu thấy Mộ Vãn Diêu đang đứng dưới mái hiên thì tiến lên hành lễ: “Hôm nay nương tử thức dậy thật sớm.”
Mộ Vãn Diêu thu ánh mắt đang nhìn hộ vệ luyện võ trong sân về, sau đó nàng nhìn thư sinh đang chắp tay trước ngực hành lễ với mình ở dưới bậc thang. Ngôn Thạch Sinh tưởng nàng còn đang trách chàng hôm qua lỗ mãng hỏi chuyện phu quân nên không biết phải giải thích hay khuyên bảo. Trong lòng chàng cân nhắc vị nương tử này hẳn không có tình cảm tốt với phu quân nên mới không thích người khác nhắc đến như vậy.
Ngôn Thạch Sinh thấy nàng chưa nguôi giận thì rất tự giác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-cong-chua/163124/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.