Sau khi Hậu Trì chạy khỏi kết giới, từ xa đã thấy Cảnh Giản và Phượng Nhiễm sắc mặt ngưng trọng chờ ở bên ngoài. Hậu Trì chẳng kịp nói tiếng nào đã tức tốc bay về phía Thiên Cung.
Hai người đứng đợi chỉ kịp nhìn thấy một đạo lưu quang xẹt qua, còn người thì đã vút đi xa tít. Đến khi nhìn kỹ thân ảnh trên mây, Phượng Nhiễm không khỏi giật mình, ánh mắt thoáng qua vài phần kinh ngạc. Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà linh lực trên người Hậu Trì đã đạt tới mức thượng quân cao nhất, quả thật không thể nào tưởng tượng được. Xem ra Hậu Trì chắc chắn đã gặp được cơ duyên trong Triêu Thánh Điện. Phượng Nhiễm hiểu bây giờ không phải là lúc làm rõ chuyện này, nàng vội vã kéo Cảnh Giản giá vân đuổi theo Hậu Trì, bay về hướng Thiên Cung.
Thời gian ba ngày đã trôi qua, sợ rằng Thanh Mục …
Một tia sáng trắng lao ra từ kết giới, nháy mắt đã vượt qua hai người, lao thẳng về phía cung điện của Cảnh Giản. Khí thế của đạo bạch quang này vô cùng hung hăng, kèm vài phần gấp rút và uy áp. Cảnh Giản lấy làm lạ, thầm nhủ tại sao phụ hoàng lại mất kiểm soát như thế…
Với linh lực của Hậu Trì bây giờ, bay đến Tử Tùng Viện chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng khi thực sự dừng trước cổng viện, nàng ngược lại có cảm giác sợ hãi thấp thỏm như kẻ xa quê lâu ngày. Việc này ngay cả Thiên Đế cũng không cứu chữa nổi, nàng vào đó, lỡ như Thanh Mục đã…
“Rầm” một tiếng, không nghĩ ngẫm nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-co/227711/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.