Chẳng mấy chốc đã tới thời hạn một tháng, có vô số thượng quân đến Tử Tùng Viện bái phỏng. Biết tâm trạng của Hậu Trì thượng thần không tốt nên Cảnh Giản đã khéo léo thông báo rằng Thanh Mục đang có bệnh nhẹ, mời hết ra ngoài.
Chỉ còn ba ngày nữa linh mạch trong cơ thể Thanh Mục sẽ bị long tức hủy diệt, mà Thiên Đế từ đầu đến cuối vẫn chưa xuất hiện, bầu không khí trong Tử Tùng Viện đã trầm xuống đến mức đóng băng. Mấy đồng tử, tiên nga lúc trước còn thích quanh quẩn ở ngoài viện, bây giờ đã sớm không thấy bóng dáng đâu. Cả đám nhìn sắc mặt âm u của Phượng Nhiễm mà hận không thể đi đường vòng.
Phượng Nhiễm đẩy cửa bước vào, thấy Hậu Trì đang ngồi ghé bên giường nhìn Thanh Mục không chớp mắt, thở dài.
“Hậu Trì, ngươi không cần quá lo lắng……” Nói được một nửa, nàng giương mắt đảo qua sắc mặt tái nhợt có phần trắng bệch của Thanh Mục, dừng lại. Bất kể ai cũng nhìn ra được, tình trạng hiện tại của Thanh Mục quả thật rất tệ, không chống đỡ được lâu.
“Thiên Đế còn chưa trở về sao?” Hậu Trì bên giường hạ giọng, hữu khí vô lực.
“Ừ, Cảnh Giản vừa đi Huyền Thiên Cung, hy vọng lần này có thể mang tin tốt về.” Nghĩ đến Nhị điện hạ cứ một ngày ba lần, đúng giờ là chạy qua Huyền Thiên Cung, giọng nói của Phượng Nhiễm cũng ít đi mấy phần đối địch, dù sao đi nữa, hắn cũng đã tận lực giúp đỡ rồi.
Hậu Trì nhìn Thanh Mục, đột nhiên quay đầu lại, mắt chớp chớp: “Phượng Nhiễm, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-co/227709/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.