“Cảnh Chiêu, mau chóng đi lấy Chích Dương Thương! Bây giờ, thần binh đang vô chủ, muội chỉ cần nhỏ một giọt máu vào đó, thần thương sẽ ắt nhận muội làm chủ.”
Cảnh Giản hô to, bạch quang trong tay chợt loé lên, Huyền Bạch Kiếm thẳng tắp nhắm vào người Kỳ Lân, nhưng lại bị một dải trường tiên màu đỏ ngăn lại.
Mái tóc dài sắc đỏ, Phượng Diễm đột nhiên xuất hiện trong không trung, nhíu mày: “Cảnh Giản, đối thủ của ngươi, phải là ta.”
Cảnh Giản sửng sốt, chứng kiến cái cảnh vô cùng quen thuộc này, lại thở dài. Trường kiếm ngay lập tức biến ảo, nghênh chiến Phượng Nhiễm.
Nhận ra luồng tiên lực trong nháy mắt bộc phát, sắc mặt Phượng Nhiễm thay đổi, ít nhiều cũng có cảnh giác. Linh lực Cảnh Giản không hề thấp hơn nàng, thậm chí, có lúc nàng lờ mờ cảm nhận hình như Cảnh Giản vẫn chưa chịu dùng hết toàn lực vốn có của mình. Phượng Nhiễm phức tạp nhìn thanh niên ôn nhã trước mặt, đáy mắt xẹt qua một đạo lưu quang.
Lúc Phượng Nhiễm xuất hiện, Cảnh Chiêu đã biến Vũ Hóa Tán trong tay thành một cây trượng dài, ném về phía Thanh Mục ở trên cao. Tiên lực mạnh mẽ trói lấy hai người Thanh Mục và Hậu Trì. Còn Cảnh Chiêu thì hóa thành một đạo lưu quang, vụt thẳng về phía Chích Dương Thương… Kỳ lân đang đối phó với Cảnh Dương thì nhìn thấy cảnh này, nổi giận đến nỗi gầm lên một tiếng, sóng lửa mãnh liệt ập ra, bảo trọn cả đỉnh núi, nhưng vẫn khó mà phá được chế hoành Cảnh Dương tạo ra.
Còn cách Chích Dương Thương một thước, Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-co/227702/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.