Thấy phản chiếu trong đôi mắt màu đen kia là bóng hình của mình, giọng nói nàng quật cường quả quyết, Thanh Mục nghe thấy hai chữ “nguyên tắc” thì đáy lòng bất giác phiền muộn, tựa như hắn không hề muốn nghe Hậu Trì thốt lên hai chữ này.
“Hậu Trì, nàng…”
Hắn chưa kịp nói hết câu, một giọng nói cứng nhắc lạnh lùng đã vang khắp chân trời, mang theo nộ ý không thèm che đậy.
“Hậu Trì, thì ra Thanh Mục đột nhập Thiên Cung cướp Tụ Linh Châu là vì ngươi. Bản đế đang thắc mắc không hiểu tại sao hắn dám to gan thế!” Thân hình vạm vỡ của Thiên Đế xuất hiện giữa không trung, ánh mắt chứa đầy thất vọng: “Ngươi ở tôn vị thượng thần, vốn nên phúc trạch Tam Giới, nay lại vì chuyện riêng bản thân mà khiến Tam Giới bất ổn ư?”
Dừng một chút rồi Thiên Đế mới dịu giọng cất lời tiếp: “Trả tam bảo đây, bản đế sẽ không phạt nặng ngươi.”
Thiên Hậu, Cảnh Dương, Cảnh Giản lặng lẽ xuất hiện sau lưng Thiên Đế, lần đâù tiên thấy bọn họ im ắng đến thêa.
Sau khi Thiên Đế xuất hiện, tiên tướng kéo đến như nước triều dâng dày đặc sau lưng ông, khôi giáp bạc ánh lên màu lạnh lẽo, bầu không khí căng thẳng lan tràn khắp chân Kình Thiên Trụ.
Nhìn một màn trước mắt, Yêu Hoàng âm thầm tặc lưỡi, Thiên Đế không những tự thân xuất mã, thậm chí còn dẫn theo những thiên tướng thiện chiến nhất Tiên Giới để thị uy. Xem ra y rất tức giận… Cũng khó trách, Tụ Linh Châu và Huyền Thiên Điện là biểu tượng chứng mình cho quyền hành quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-co/1049873/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.