Mười lăm tháng Giêng, hành Thổ. 
Nên săn bắt, chuyển nhà. 
Kỵ xuất hành, cầu phúc. 
Mười lăm tháng Giêng là tiết Nguyên Tiêu(1). 
Phó Vân Thương một mình ngồi bên song cửa. 
Tiếng đàn sáo sênh ca réo rắt từ tiền viện đưa vào tai, hòa lẫn với thanh âm người người cười nói xôn xao bên ngoài. 
Ngẩng đầu nhìn trời, chợt nhận ra khoảng không mênh mông ngập tràn ánh trăng thanh lãnh ấy, cớ sao chẳng có chút tương hợp với trần thế đang độ huyên náo đông vui. 
Khi nào mới có thể bay lượn trên chín tầng trời cao vút mà thưởng nguyệt? 
Tự bao giờ bỗng cảm thấy bản thân dường như đã từng nương mây đuổi gió… 
Ý nghĩ này bất giác khiến Phó Vân Thương nở nụ cười. 
Cái gì mà lên trời ngắm trăng, ngao du thiên địa? 
Một bước đi, một hơi thở nhẹ, thân thể tưởng như đã tan ra thành cát bụi… 
“Thiếu gia!” Giọng nói nghiêm trang của Trang quản gia từ ngoài cửa vọng tới. 
“Chuyện gì thế?” Phó Vân Thương khép cửa sổ lại. 
“Lão gia cho mời thiếu gia đến tiền sảnh. Nghe nói người đã thỉnh một danh y từ kinh thành về chẩn bệnh cho thiếu gia.” 
“Báo lại rằng ta đã ngủ rồi.” Phó Vân Thương thuận miệng đáp. 
“Nhưng lão gia nói, phải mời bằng được…” Thanh âm lão mang chút khó xử, có lẽ lệnh khó trái. 
“Đành vậy.” Tuy lòng không nhẹ nhõm, nhưng hắn cũng chẳng thể làm mất mặt phụ thân mình: “Lão cứ ra trước hồi bẩm với lão gia rằng ta sẽ tới ngay.” 
Trang quản gia liền gọi nha hoàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-co-chung-than-he-liet-luu-ly-toai/2313973/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.