Vì ông chủ sẽ ghé thăm nên tất cả nhân viên đều tất bật chuẩn bị. Mà cô lại là nhân viên tạp vụ nên lượng công việc tăng gấp đôi. Báo hại cô ngày nào 12h cũng mới về đến nhà. Về được đến nhà thì chân tay cô đã không còn chút sức lực nào nữa rồi.
Cũng may hôm nay là ngày ông chủ đến. Cô mau lão già ấy sớm xuất hiện để thôi cái cảnh tất bật này. Hôm nay trong người cô không được khoẻ, có lẽ vì mấy ngày nay cô liên tiếp tắm muộn nên chắc bị cảm mất rồi. Đầu óc cô cứ choáng váng, mệt mỏi không muốn làm gì.
- Quỳnh An, cậu bị sao thế. - Tiểu Mai thấy cô nằm gục trên bàn thì liền lo lắng chạy đến hỏi.
- Mình có hơi mệt một chút. Nhưng không sao rồi.
- Không sao cái gì mà không sao. Bạn bị sốt rồi đây này. Đi thôi, vào phòng nghỉ tớ sẽ lấy thuốc cho cậu. Uống xong nghỉ ngơi một lát. - Tiểu Mai dìu cô đứng dậy.
- Như thế không được đâu, mình còn phải làm việc, ông chủ sắp đến rồi.
- Không sao, cứ để đấy mình làm cho. Tớ sẽ xin chị quản lý cho cậu nghỉ ngơi một lát, khi nào ông chủ đến thì hãy dậy. Đi thôi.
- Cảm ơn cậu.
Quỳnh An được Tiểu Mai đỡ vào phòng nghỉ của nhân viên. Thực sự bây giờ cô rất mệt cũng không thể làm gì nữa. Vừa nằm xuống cô đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Mọi người đang gấp rút để chuẩn bị chào mừng ông chủ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2428062/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.