Hạo Thiên về nhà sớm như đã hứa. Lúc ăn cơm anh thấy thái độ Quỳnh An rất lạ, không ríu rít nói nói chuyện như mọi hôm. Anh đoán đã có chuyện gì đó xảy ra.
Sau khi làm việc xong, anh đến phòng cô. Anh phải biết chuyện gì đang xảy ra.
Cốc cốc
- Vào đi. - Tiếng Quỳnh An vọng ra.
- Em vẫn chưa ngủ. - Hạo Thiên vừa đi vào vừa hỏi.
- Em đang định ngủ đây. - Quỳnh An ngồi bên mép giường.
- Em có gì giấu anh? - Hạo Thiên đi đến, ngồi xuống trước mặt cô.
- Làm gì có chuyện gì. - Cô quay mặt đi né tránh ánh mắt của anh.
- Ánh mắt của em đang phản bội em đấy. - Anh quay mặt cô lại để đối diện với mặt mình.
- Anh không có điều gì dấu em chứ. - Cô đang suy nghĩ có nên hỏi anh hay không. Nhưng cuối cùng cô cũng quyết định phải hỏi. Vì thắc mắc và nghi ngờ trong cô đang lớn dần lên. Nếu không làm rõ mọi chuyện cô sẽ không thở được mất.
- Tại sao lại hỏi thế?
- Anh cứ trả lời em đi. Anh không giấu em điều gì chứ.
- Anh có thể giấu em điều gì chứ. Ngốc quá, đừng suy nghĩ lung tung nữa. - Trong lòng Hạo Thiên còn đang nghĩ là cô đã đoán được chuyện của Tố Như rồi.
- Ừ. Cảm ơn. - Nhận được câu trả lời này của anh cô đã yên tâm được phần nào. Cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Cô thật đáng trách khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2428040/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.