Sau 2 ngày hôn mê thì cuối cùng Quỳnh An cũng đã tỉnh lại. Có lẽ đây là một cú sốc rất lớn với cô. Quỳnh An mệt mỏi hé mở đôi mắt nặng trĩu của mình, đập vào mắt cô là trần nhà trắng phốc. Tay cô vẫn là sợi dây truyền nước biển, cơ thể cô dường như vẫn rất nặng nề, chưa thể ngồi dậy được. Quỳnh An cảm thấy cánh tay còn lại của mình nặng nặng, cô quay sang...và Hạo Thiên đang ngủ gục trên tay cô.
Đúng thế, 2 ngày cô hôn mê không một lúc nào Hạo Thiên rời khỏi cô. Công việc ở công ty anh cũng giao hết cho Lâm Dương giải quyết. Anh sợ rằng lúc cô tỉnh lại không thấy anh thì sẽ cảm thấy rất cô đơn. Đêm nào anh cũng trông chừng cô đến tận khuya mới ngủ thiếp đi. Anh sợ nửa đêm cô tỉnh dậy muốn uống nước anh lại đang ngủ say.
Quỳnh An nhìn dáng vẻ anh ngủ trên tay cô, hoàn toàn mất đi sự lãnh đạm và lạnh lùng của một tổng tài thường ngày. Cô nhớ lại những gì đã nói với anh ngày hôm đó, cô thực sự đã quá lời rồi. Trên thế giới này, nếu như không tin được anh thì có lẽ cô chẳng thể tin ai nữa. Một người đàn ông sẵn sàng vì cô làm rất nhiều việc. Chỉ cần cô nói cần thì anh lập tức có mặt.
Cảm giác như có người đang nhìn mình, Hạo Thiên từ từ nhìn lên. Điều đầu tiên mà anh nhìn thấy là khuôn mặt bạc nhợt của cô. Anh luôn muốn cô thật hạnh phúc khi ở bên anh, nhưng có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2428008/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.