Quỳnh An đi vào trong nhà thì bắt gặp ngay khuôn mặt đang lo lắng và thấp thỏm của Huyền My, có lẽ cô cũng đã đọc báo rồi.
- A...cuối cùng mày cũng về rồi. Sao tao gọi cho mày mãi không được thế.
- À, máy tao hết pin.
- Mày không sao chứ. Sao lại có tin đó trên báo được chứ. - Huyền My khuôn mặt hơi lo lắng và giọng nói hơi dè chừng, sợ rằng nhắc đến chuyện này cô lại buồn.
- À, về chuyện đó thì anh ấy đã giải thích với tao rồi. Mày đừng lo nhé.
Quỳnh An thầm cảm ơn ông trời vì đã ban xuống cho cô một người bạn tốt như thế này, luôn quan tâm và lo lắng cho cô như chị em ruột thịt.
- Trời ơi, thế mà tao cứ lo mày đi nhảy cầu không à. - Huyền My thở phào nhẹ nhõm chuyển sang giọng điệu trêu đùa.
- Ơ con quỷ này, mày nghĩ tao dại dột thế à.
- Thông minh đến mấy yêu vào cũng ngu mà. Hahaha....
- Mày chết với tao...
Quỳnh An lao đến cù Huyền My đến nỗi không thở nổi.
- Thôi thôi, tao xin mày...bỏ tao ra....hahaha
- Lần sau có nói tao thế nữa không???
- Không không....tao sai rồi. Mau bỏ tao ra....
- Nhớ đấy con quỷ...
Lúc này Quỳnh An mới chịu buông tay ra, ngồi ngay ngắn lại trên dường. Huyền My cũng dứt cơn cười, ngồi lên hỏi cô.
- Nhưng mà vì sao lại có thông tin ấy được. Không có lửa làm sao có khói chứ.
- Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2427974/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.