Hạo Thiên có vẻ giận vì cô người yêu bé nhỏ của mình quan trọng công việc hơn cả anh. Mỗi lần anh gọi điện cũng chỉ nói chuyện được vài câu vội vàng rồi lại cúp máy. Anh nhớ cô đến phát điên lên được nên đã bỏ qua tự tôn của một thằng đàn ông mà đến gặp cô.
- Hì hì. Anh cũng biết là tuần lễ thời trang cũng sắp bắt đầu rồi mà. Em có rất nhiều thứ phải chuẩn bị.-Quỳnh An biết anh đang giận nên nhẹ nhàng nói. Nếu để anh nổi điên lên thì không biết cô sẽ ra sao.
- Đợi xong anh sẽ tính sổ với em sau. Nhưng những thứ này là gì thế...- Hạo Thiên nhìn thấy bên cạnh cô rất nhiều đồ đạc.
- À, hôm nay em và anh Toàn định về thăm lại cô nhi viện. Nhưng đột nhiên anh ấy có việc gấp nên chắc phải hoãn lại. - Nhắc đến chuyện này Quỳnh An lại tiu nghỉu cái mặt.
- Em dạo này lớn gan nhỉ. Dám đi chơi xa mà không nói với anh một tiếng. - Lần này thì anh đã nổi giận thật sự. Đôi lông mày chau lại, gương mặt nghiêm nghị.
- Em xin lỗi mà, vì hôm qua phải đi mua rất nhiều đồ nên em quên mất không gọi cho anh. Bỏ qua cho em đi mà. - Quỳnh An biết mình đã mắc lỗi lớn nên nhẹ giọng nói, cầm lấy tay anh lay lay.
- Em có rất nhiều thứ quan trọng hơn anh. Em không nhớ anh sao.
- Tất nhiên là có rồi, nhớ rất rất nhiều là đằng khác.
- Biết nịnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2427961/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.