Hạo Thiên lái xe đưa Quỳnh An về. Về đến nhà dù cô đã nói sẽ tự đi vào nhà nhưng Hạo Thiên nhất quyết không chịu mà cứ thế bế cô vào nhà.
- Thả em xuống đi, em có thể tự đi được mà. - Quỳnh An nhăn nhăn mặt khi thấy đã gần đến nhà.
- Như thế này mà đi đứng được sao. - Hạo Thiên giọng giận dữ. Nhìn cô thế này anh rất xót.
Quỳnh An nhìn thấy thái độ của Hạo Thiên thì cũng đành nằm yên để anh bế vào vậy. Hiện giờ Quỳnh An đang mở cửa. Vào tới cửa rồi mà anh vẫn chưa chịu đặt cô xuống.
Và hoàn cảnh không mong muốn đã xảy ra. Khi Quỳnh An vừa mở cửa
- Ơ...Quỳnh An...
Huyền My trợn tròn mắt như không tin được điều gì đang xảy ra trước mắt mình. Cổ họng nghẹn lại không thể nói thêm được gì. Nhưng điều đáng quan tâm lúc này là anh Toàn cũng đang có mặt ở đây. Trạng thái của anh Toàn cũng không khác gì Huyền My. Chỉ có điều anh biết che giấu cảm xúc của mình hơn. Dù trong lòng đang đau nhói, có gì đó vụn vỡ và tức giận. Nhưng anh cũng đã kịp nhìn thấy chiếc chân trắng xóa của Quỳnh An.
- Chân em sao thế này. - Anh Toàn cố nén cảm xúc đi đến cầm chân Quỳnh An lên rồi hỏi.
Lúc này Huyền My mới nhìn xuống chân Quỳnh An cũng lo lắng đi đến.
Còn Quỳnh An thì đang trong trạng thái xấu hổ tột độ, khuôn mặt bắt đầu đỏ ửng lên.
- Anh... Thả em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2427954/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.