Quỳnh An cười tít mắt chỉ đường cho Hạo Thiên. Rồi cô lại quay ra phía cửa xe để tiếp tục ngắm đường phố về đêm. Đôi môi nở nụ cười. Cảm giác này thật bình yên, lòng cô lại cảm thấy vui vui. Có lẽ vì mãi mê ngắm nhìn đường phố mà cô không biết rằng có một ánh mắt chốc chốc lại quay sang nhìn cô rồi nở nụ cười. Và cô cũng không biết rằng anh đã đi theo cô một quãng đường khá dài chỉ vì sợ cô gặp nguy hiểm.
- A...đến nơi rồi. - Quỳnh An cười tít mắt quay sang nhìn Hạo Thiên ra hiệu đã đến nơi rồi.
Hai người cùng xuống xe. Trước mắt Hạo Thiên là gì thế này. Đây chẳng phải là quán ăn vỉa hè sao. Anh đưa đôi mắt khó hiểu nhìn Quỳnh An. Cô chỉ cười hì hì rồi nhún vai kéo Hạo Thiên đến một quán thịt nướng gần đó.
- Làm gì thế?? - Khuôn mặt Hạo Thiêb đã xuất hiện những tia tức giận. Cũng đúng thôi. Đường đường là một giám đốc của một tập đoàn lớn mà đi ăn ở những nơi vỉa hè như thế này.
- Hôm nay tôi giúp anh đổi không khí. Đồ ăn ở đây ngon lắm đấy. - Quỳnh An vẫn cười tít mắt.
- Bày trò đủ chưa. Về thôi. - Khuôn mặt Hạo Thiên lạnh tanh, cầm tay Quỳnh An định kéo đi.
- Ơ không, tôi đói mà. - Quỳnh An giữ tay Hạo Thiên lại, làm khuôn mặt dễ thương nhìn anh. Rồi ngay lập tức quay sang chị bán hàng - Chị ơi, cho em 5 que thịt ạ.
Hạo Thiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2427946/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.