- My ơi, tao về rồi đây. - Quỳnh An đẩy cửa vào nhà thì thấy Huyền My đang ngồi trên ghế.
- Con nhỏ này, mày đi đâu cả buổi hôm qua mà tao gọi không được thế hả. Có biết tao lo lắm không. - Huyền My thấy Quỳnh An về thì liên lao ra, chửi cho một tràng. Tối hôm qua đã muộn không thấy nó về, gọi điện thoại cũng không được cô đã đến tận quán tìm nhưng vẫn không thấy. Cô vô cùng lo lắng, trước giờ ngoài cô ra nó không tạo thêm mối quan hệ với ai cả thì có thể đi đâu được chứ.
- Con này, mày hỏi nhanh thế sao tao trả lời kịp. - Quỳnh An cười trừ nhìn Huyền My. Cô biết trên đời này chỉ có nó là lo lắng cho cô mà không toan tính gì cả.
- Mau nói cho tao biết. Đêm qua mày đã ở đâu hả. - Huyền My vẫn giữ thái độ nghiêm trọng.
- Từ từ tao kể cho mày nghe. Không phải tao đã về rồi sao. - Quỳnh An đi đến giường ngồi xuống.
Quỳnh An kể cho Huyền My nghe về chuyện đã xảy ra ở quán tối ngày hôm qua.
- Sao. Con nhỏ đó dám nói mày vậy sao. Gặp phải tao thì vỡ mất mồm rồi. - Huyền My đưa tay thành nắm đấm mà nói, gương mặt lộ rõ sự phẫn nộ.
- Tao không biết phải giải quyết chuyện này thế nào đây. Bằng chứng cũng chống lại tao rồi. - Quỳnh An thở dài ngao ngán.
- Mày không làm gì sai sao phải sợ. Nếu cái tên quản lí ấy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/2427919/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.