Hai tên to cao ấy cứ thế mà đụng chạm vào Quỳnh An. Chiếc áo sơ mi của cô đã bị bọn chúng xé rách. Quỳnh An bị trói nên chỉ biết vùng vằng mà la hét trong nước mắt. Cô đang tự hỏi vì sao cuộc đời mình luôn gặp phải những điều bất hạnh như thế này. Đúng lúc ấy cánh cửa nhà kho bị đạp tung ra, ánh nắng thi nhau chen vào. Vì ánh sáng lập lòe nên cô chưa thể nhận ra đó là ai cho đến khi một giọng nói cất lên.
- An ơi...- Huyền My thấy 2 tên to cao đang đứng trước Quỳnh An thì liền chạy tới.
- Mau dừng tay cho tao....- Tuấn Minh thấy cảnh tượng ấy thì tức giận hét lớn.
Hạ Vy và đồng bọn thấy Tuấn Minh và Huyền My đến thì một phen hoảng hốt. Hai tên to cao cũng bị Tuấn Minh một cước mà gục ngay tại chỗ.
- An ơi...cậu có sao không...Mình xin lỗi, mình xin lỗi vì đã bỏ cậu lại...- Huyền My thấy Quỳnh An trong cảnh tượng này thì đau lòng ôm bạn mày khóc.
- Xin lỗi vì tôi đã đến muộn. - Tuấn Minh đi đến cởi chiếc áo khoác đang mặc trên người ra mà khoác lên cho Quỳnh An. Nhìn thấy quần áo cô thế này thì không khỏi đau lòng.
- Tôi không sao, cảm ơn cậu. - Quỳnh An nói nhỏ trong sự sợ hãi.
- Thiếu gia nhà họ Lê, cậu ở đâu lại đến xen vào chuyện tốt của tôi. - Hạ vy trong lòng có chút lo sợ vì cậu ta cũng là thiếu gia của một tập đoàn có máu mặt.
- Lưu Hạ Vy, cô đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-anh-hon-ca-chu-thuong/149210/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.