***
Dương Mãnh và Bạch Lạc Nhân đang vui vẻ trò chuyện, một cảnh sát cao hơn Dương Mãnh một cái đầu đi tới trước mặt hai người bọn họ, ném một xấp tài liệu, "Đây là báo cáo công tác tuần vừa rồi, mau đưa tới phân cục."
Dương Mãnh hậm hực cầm lấy phần tài liệu, thở dài, "Nói chuyện một chút cũng không được yên!"
"Tôi đưa cậu đi nhé, xe tôi đậu ở ngoài trước."
"Được đó!" Dương Mãnh hớn hở, "Hôm nay tôi có thể nếm thử cảm giác ngồi trên xe quân đội một lần rồi."
Xe chạy trên đường, Dương Mãnh hỏi: "Nhân Tử, máy bay gì cậu cũng đều lái rồi hả?"
Bạch Lạc Nhân im lặng hồi lâu, thản nhiên nói: "Gần như vậy."
"Vậy sao cậu không lái trực thăng tới?"
"Bọn tôi chỉ khi có nhiệm vụ khẩn cấp mới có thể lái, bình thường không cần, cũng không thể tùy tiện tìm một chỗ là có thể đáp xuống, còn không tiện bằng lái xe ấy!"
Dương Mãnh dáng vẻ hâm mộ, "Nhân Tử, cậu đỉnh thật."
Bạch Lạc Nhân cười khan một tiếng, "Nếu giờ cậu đủ điều kiện có thể nhập ngũ làm phi công, cậu có đồng ý đi không?"
Dương Mãnh lắc đầu, "Không muốn."
"Không là đúng rồi! Tôi còn hâm mộ điều kiện công tác an nhàn của cậu đây. Mỗi ngày đơn giản chỉ là trực ban tuần tra, viết một chút tài liệu, thỉnh thoảng mới có một nhiệm vụ khẩn cấp, tùy tiện cử vài người là giải quyết xong."
"Đâu có nhẹ nhàng như cậu nói vậy chứ?" Dương Mãnh hùng hổ vài tiếng, sau đó lại đổi sắc mặt, "Bất quá so với công tác của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2/199509/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.