Editor: Phương Thúy
Beta: PhuongAnhCrazy
"Được rồi, ngồi xuống đi." Chu Lăng Vân nâng cằm, "Đừng đứng mãi như thế, tôi đến đây là để nói chuyện với cậu."
Bạch Lạc Nhân kéo ghế dựa, ngồi trước cửa phòng vệ sinh, để ngăn cái tên điên trong kia có nghe thấy lời gì khó chịu cũng không thể chạy ra.
"Cậu sao lại ngồi xa như thế?" Chu Lăng Vân thắc mắc.
Bạch Lạc Nhân không biết trả lời như thế nào, vì thế nói đại một lý do.
"Tôi thích mùi của nhà vệ sinh."
Chu Lăng Vân, "...... Hay chúng ta vào trong đó nói chuyện đi?"
"Đừng!" Bạch Lạc Nhân khẩn trương ngăn lại,"Tốt hơn là để mình tôi tận hưởng thôi!"
Chu Lăng Vân vững như Thái Sơn, ngồi đối diện Bạch Lạc Nhân, mắt nhìn Bạch Lạc Nhân đầy xa xăm khó hiểu. Trầm mặc một hồi lâu, Chu Lăng Vân đột nhiên nhếch miệng, buồn bã nói: "Tôi đã thấy Cố Hải ."
"Cái gì?"
Bạch Lạc Nhân theo quán tính tỏ vẻ ngạc nhiên, che chắn tốt lắm rồi, sao còn bị phát hiện?
Cố Hải vừa nghe lời này, đang muốn mở cửa ra, tay vừa mới chạm tới nắm cửa, lại nghe được từ bên ngoài một câu, "Đang ở trong phòng của tôi!" Kết quả vừa mới mở ra được một chút lại bị Bạch Lạc Nhân hung hăng đóng chặt.
Bạch Lạc Nhân thở phào nhẹ nhõm, nói nửa ngày mới phát hiện là đang nói tới Cố Dương.
"Cậu làm gì thế?" Ánh mắt Chu Lăng Vân liếc về phía cánh cửa sau lưng Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân gượng cười trả lời, "Gió."
Chu Lăng Vân gật gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2/1331084/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.