Edit: Baotri1998
Buổi tối, Cố Hải đang ngân nga một giai điệu chuẩn bị cho ‘vợ yêu’ một bữa ăn khuya, bất chợt nghe được tiếng chuông cửa, trong lòng hơi kinh ngạc, đưa đầu hướng ra ngoài xem, kết quả thấy hình bóng Bạch Lạc Nhân tiêu sái đẹp trai đứng đó .
"Tại sao cậu chạy ra ngoài?"
Cố Hải ngậm tàn thuốc, vui đùa với con dao, hình dáng rất ươn bướng .
Bạch Lạc Nhân dựa ở cửa, giận mà không giận nhìn chằm chằm Cố Hải.
"Lão Chu không phải do cậu mà đến bệnh viện?"
Cố Hải liếc nhìn về phía Bạch Lạc Nhân một cái, miệng nhếch lên quang co nói, "Ây dô? Tự mình bước lên cửa máy bay tôi có liên quan gì?"
Bạch Lạc Nhân anh tuấn lông mi mạnh mẽ nhiếu lại, "Thì ra đúng là cậu! !"
Cố Hải nghe được một bộ giọng điệu Bạch Lạc Nhân Tới, nụ cười trên mặt tắt đi, nhanh chóng dập tắt điếu thuốc, đem món ăn đổ vào mâm , thử châm chích mấy miếng, thanh âm vẫn còn quanh quẩn bên tai.
"Cậu thật sự hơi quá rồi ?" Bạch Lạc Nhân tiến đến Cố Hải trước.
Cố Hải sau lưng Bạch Lạc Nhân rửa tay, đột nhiên xoay người, nước lau tay tất cả tập trung vào mặt Bạch Lạc Nhân.
"So với ngày trước sáng bóng hơn nhiều." Cố Hải vẽ mặt không tích cực.
Bạch Lạc Nhân cay đắng bị tay hắn phá hại .
Cố Hải thử nếm vị, tức khắc hỏi lại, "Cậu còn đau lòng cho ông ta?"
Bạch Lạc Nhân chán nản, "Đó không phải là đau lòng, trong lòng tôi không nhẫn tâm được sao? Ông ta mặc dù đối gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2/1331079/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.