Editor: phuongchuchoe
Dương Mãnh mở tủ lạnh, ngăn trên là các loại hoa quả rau dưa đủ màu sắc, ngăn dưới là ngăn đá lạnh lẽo và trống rỗng. Quay đầu hỏi Vưu Kỳ. "Tối nay ăn gì?"
Vưu Kỳ nghĩ ngợi một chút rồi đáp,"Salad hoa quả và cháo*"
Dương Mãnh lại hỏi, "Vậy còn món chính?"
"Đó là món chính."
Dương Mãnh liếm liếm đôi môi khô khốc, khổ sở nuốt nước bọt.
"Có chút cơm vậy thôi đó hả?"
Vưu Kỳ đứng lên vào bếp lấy hoa quả, vừa đi vừa nói, " Tôi mỗi ngày đều ăn như vậy, đã ăn được 3 năm rồi, không có cách nào khác, thể chất tôi mập, chỉ cần ăn thịt nhiều một chút sẽ mập lên không ăn ảnh, ảnh hưởng đến công việc của tôi. Nếu cậu ăn không đủ no, ngăn kéo trong phòng bếp có bánh bích quy, đó chính là cứu tinh khi tôi đói đến bất tỉnh đấy!"
(...vậy còn kêu Mãnh tử ăn theo ổng = =||)
Dương Mãnh nhịn không được cảm thán,"Cậu kiếm nhiều tiền như vậy có ích lợi gì chứ? Ăn còn không đủ no."
"Cậu đừng xem thường mấy loại hoa quả này....calo không hề thấp, trái táo cậu mới cầm lên kia, chính là cống phẩm hoàng gia, trồng ở nơi thiên nhiên trong lành, dinh dưỡng bổ sung trong loại táo đó cao hơn bình thường rất nhiều lần."
"Cho dù là cống phẩm của Tây Vương Mẫu tôi cũng không ăn, tôi tình nguyện ăn gà quay trong chợ."
Nói xong liền đi ra.
"Cậu muốn đi đâu?" Vưu Kỳ hỏi.
Dương Mãnh một bên vừa thay giầy vừa nói,"Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2-2/2641499/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.