Edit: Baotri1998
"Cạn chén!"
Bên ngoài gió to nhiệt độ hạ thấp, hai người vùi ở ký túc xá, Bạch Lạc Nhân uống chút ít rượu, Cửa sổ đóng chặt, rèm cửa sổ kéo rất kín, mà lò cù lao* bốc lên hừng hực khí nóng, khiến cho cả phòng khói mù tràn ngập, lộ ra mười phần tình cảm ấm áp.
(* Lò cù lao: mấy chị em biết mấy bà làm sí mại thường để thịt ở trong đó đó )
Bạch Lạc Nhân bị hơi nóng xông đến mặt hồng toàn bộ, Cố Hải nhìn hắn ăn ngon miệng.
"Ăn từ từ." Cố Hải muốn gắp một chút thịt bỏ vào trong bát của Bạch Lạc Nhân, ôn nhu hỏi:
"Chừng mấy ngày chưa ăn cơm no ?
"Há gì mà ăn không no?" Bạch Lạc Nhân oán hận," Căn bản là không ăn được!"
Cố Hải lông mày dày khẻ nheo, giả vờ giận hờn nhìn Bạch Lạc Nhân.
"Cậu không bao giờ vào bếp, giống như chúng ta hôm nay vậy, tùy tiện đều ra ngoài mua chút đồ ăn về, mua chút ít tương mè, ăn bữa thịt cừu xỏ xâu cũng đều khó khăn? Lớn già đầu rồi, còn có thể để mình bị đói?
" Sẽ không làm" Bạch Lạc Nhân ăn từng ngụm từng ngụm, đầu cũng không
ngẩng.
Cố Hải hơi lộ ra bất đắc dĩ," Đây cũng không cần kỷ thuật gì! Nhìn kỹ, để đồ ăn trực tiếp vào nồi, đổ nước vào, chờ nước sôi đưa thịt vào, cái này cũng đâu có khó?"
Bạch Lạc Nhân cố tình chống lại, dám nói không.
"Vậy cậu làm gì?" Cố Hải nhanh tay đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2-2/2641356/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.