Cố Hải sáng sớm đã phải đến công ty, đến giữa trưa thì trở về, Bạch Lạc Nhân vẫn đang ngủ. Bữa sáng hắn chuẩn bị cho cậu trước khi đi cũng chưa ăn, Cố Hải đành phải đổ tất cả, làm lại một ít cơm trưa. Vào phòng để gọi Bạch Lạc Nhân rời giường, kết quả nhìn thấy cậu đang ngủ say bèn ngồi bên cạnh nhìn đến tận mười phút, rõ ràng là không nỡ mở miệng gọi.
Rơi vào đường cùng, Cố Hải đành phải để lại một tờ ghi chú cho Bạch Lạc Nhân, khóa kỹ cửa lại rồi trở về công ty.
Cố Hải vừa rời đi, Cố Dương đã đến liền sau đó, đêm nay hắn sẽ đáp máy bay về HongKong , dự định trước khi đi sẽ gặp Cố Hải một lần, kết quả lại bỏ lỡ nhau trên đường. Lúc Cố Dương đến công ty Cố Hải tìm hắn, Cố Hải vừa lúc đã về nhà, lúc Cố Dương đến nhà Cố Hải, hắn lại vừa rời đi không lâu.
Cố Dương cố tình không gọi điện thoại cho Cố Hải hỏi hắn đang ở đâu, chỉ nghĩ nếu gặp được thì tốt, không gặp cũng không sao.
Nhìn thấy cửa nhà Cố Hải khóa chặt, Cố Dương đứng lặng ở cửa, tự nghĩ hay là vào luôn đi. Hắn có chìa khóa của căn phòng này, Cố Hải đã cho hắn từ lâu. Nhưng dựa vào tình hình hiện tại có thể thấy không có ai ở nhà, Cố Dương không biết đi vào thì gặp được gì.
Xoay người định đi, Cố Dương đột nhiên dừng chân lại.
Ẩn ẩn cảm giác trong nhà không phải là không người, có một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2-2/2641324/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.