* * *
Ba ngày sau, Bạch Lạc Nhân bận bịu trăm công nghìn việc tranh thủ thời gian đi xem mắt, đủ thấy việc xem mắt của thủ trưởng Bạch quan trọng như thế nào.
Cô gái kia sớm đã đến quán cà phê rồi, chọn một vị trí gần cửa sổ, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh, có thể làm dịu tâm tình khẩn trương một chút. Một chiếc xe quân đội chậm rãi chạy đến, rơiC vào tầm mắt của cô ta, trái tim của cô gái kia ngay lập tức đập loạn, trước đó cô ta đã biết rõ Bạch Lạc Nhân là một quân nhân, người ngồi phía trước không phải là........
Người xuống trước là tài xế, cô gái kia liếc mắt qua loa một cái, gương mặt hết sức phổ thông, trong lòng có một chút thất vọng, nhưng mà ngẫm lại người đàn ông quá đẹp trai cũng không phải chuyện tốt, một người hấp dẫn thể hiện ở mọi mặt, trước hết tìm hiểu một chút rồi hãy nói.
Cô gái kia rất nhanh đưa ánh mắt dời về.
Bạch Lạc Nhân đi vào quán cà phê, dựa theo số chỗ ngồi cô gái kia cung cấp, trực tiếp tìm tới.
"Xin chào, tôi là Bạch Lạc Nhân."
Cô gái kia ngẩng đầu lên, trong phút chốc ngây ngô tại chỗ.
Một sĩ quan anh tuấn phong độ, cứ như vậy sờ sờ xuất hiện ở trước mặt của cô, vóc người cao to anh vũ, vẻ ngoài không thể bắt bẻ điểm nào, khí thế hung hăng dọa người, khóe môi hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười khỏe mạnh tráng kiệt lại có chút ấm áp. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-an-phan-2-2/2641293/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.