Mẫn Viên Viên nhếch môi nhìn Minh Lan với ánh mắt đỏ ngầu. Cô sai cận vệ bên cạnh cởi trói cho Lạc Y Hoan,còn chưa cởi đã bị Minh Lan ngăn lại. Tình thế khó xử này làm ai cũng không biết nên về phía nào. Thiẻn Khải nãy giờ đứng xem tình hình,xem ra chỉ có mình lên tiếng là tốt nhất.
- Cởi trói đi.
Minh Lan chuyển ánh mắt sang Thiẻn Khải với vẻ ngạc nhiên.
- A Mộc, dìu nô tì này về phòng đi. - A Mộc nghe câu nói đó mừng rỡ cúi đầu tiếp nhận dìu Lạc Y Hoan yếu ớt trở về.
- Đại sư huynh hôm nay cũng bận rộn vậy sao? - Minh Lan ném nổi tức vào lòng bàn tay đang cầm roi.
Âu Nhiên đặt chén trà lên bàn ngây thơ đi đến tỏ sắc mặt vui vẻ nhìn Mẫn Viên Viên vẫn điềm tĩnh nhìn Minh Lan.
- Viên Viên tỷ trở về đột ngột quá. Chắc là hoàng thượng sẽ vui lắm,người sẽ mở tiệc cho xem. Viên tỷ... tỷ trở về tẩm cung nghĩ ngơi, tối nay chúng ta trò chuyện.
- Được. - Mẫn Viên Viên quay lưng rời đi, ánh mắt tỏ ra khinh bỉ không buồn liếc lại.
Minh Dương bỏ khăn tay xuống nhìn Âu Nhiên nhún vai cười mỉa mai về phía Minh Lan.
- Muội đang hỏi huynh đấy?-Giọng Minh Lan không còn tức giận như trước nhưng gắt lên.
Thiên Khải vòng tay ra sau lưng thờ ơ trả lời:
- Chẳng phải Lan Lan cũng bận rộn mà. Đến muội còn bận tâm về chuyện này thì ta sao không khỏi tò mò chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/2857792/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.