🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng thì cũng đến mãnh đất Hướng Ngọc. Hang động của lão lão hiện ra nhỏ bé rồi lớn dần trước mắt. Những hàng dây leo mọc xung quanh đâm sâu vào lòng đất như chào đón hai người trở về. A Phủ há hốc mồm nhìn xung quanh. Khung cảnh sao yên bình quá,đây thật sự là Hướng Ngọc rộng lớn như vậy ư? 



Nhược Hy vui vẻ xuống ngựa cùng Thiên Uy, chưa kịp bước vào thì A Mẫn với lão lão như biết rằng họ đã về mà ra ngoài chào đón. A Mẫn còn làm bộ mặt giận dỗi Nhược Hy khi nàng chạy đến ôm chầm lấy mình. 



- A Mẫn.... ta không cố ý bỏ muội mấy ngày nay đâu. Ta biết để lại bức thư muội vẫn giận ta nhưng thật sự hãy hiểu cho ta. 



A Mẫn mặt mày vẫn bịn xịn nhưng thân tâm đã bớt lo lắng phần nào nhìn Nhược Hy trở về. Mặc dù hơn công chúa tuổi nhưng tình thâm vẫn dạt dào, vẫn là muội muội của người. A Mẫn nắm lấy tay Nhược Hy, bàn tay lạnh lẽo ấy được Hy Hy xoa dịu đi trong hơi thở ấm áp. 



A Phủ nép sau mình Thiên Uy đứng đó nhìn ba người đối diện với vẻ lo lắng. 



Lão lão cười nhẹ với bộ đồ trắng đi ra ngoài ngồi bên bàn đá cũ kĩ nhiều năm liền, ngước nhìn trời. Hôm nay sao khác lạ quá. 



- Trước cơn bão thường bình yên. Được ngày nào yên bình thì hãy tận hưởng hết nó. 



Thiên Uy khẽ liếc về phía lão, ánh mắt mập mờ như biết trước được điều gì đó. Nhưng hắn không quan

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/2857774/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuốc Lãng Quên
Chương 20: Mùng 7 tháng 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.