Nhược Hy thức dậy rất sớm, lờ mờ đã ra vườn hoa tưới cây, tự động chỉnh chu lại y phục, tóc tai khiến thượng cung lẫn người hầu ai ai cũng ngạc nhiên, có mỗi A Mẫn là vẫn điềm đạm bên cạnh phụ giúp nàng.
Mãi một lúc sau, Nhược Hy cũng nhỏ bé ở sau bức tường hoàng cung, dậm lên bãi cỏ ở nơi rộng lớn này. Lão lão vẫn ngồi đấy đọc sách, thỉnh thoảng lại chế biến thuốc gì đó trông rất lạ lùng, đôi khi còn cao hứng thưởng thức trà ngâm thơ.
- Lão lão... Nói xem điều mà ta làm cho vị hoàng tử kia sẽ như thế nào?
Lão già đang pha chế thuốc, khói bốc nghi ngút cùng thảo dược vô số bên cạnh không màn trả lời. Nàng ủ rủ chống cằm nhìn những đồ vật trên bàn, bao nhiêu năm tháng, lão lão chế thuốc như thế này, không cứu người, cũng chẳng chữa trị cho hoàng gia hay thú rừng sao lại chăm chú bày ra nhiều phương thuốc như thế cơ chứ. Nhược Hy vắt óc suy nghĩ mãi cuối cùng không chịu được lên tiếng.
- Lão lão rốt cuộc là đang chế thuốc gì vậy hả? Sao ta chả thấy lão chữa trị hay giúp người vậy?
Nãy giờ im lặng làm ngơ Nhược Hy, cuối cùng ông cũng nhìn sang. Cứ tưởng hai ba ngày hôm trước đã yên ổn ở hang động hoang này, ai ngờ vừa về đến nơi sáng hôm sau lại cứ vác thân hình bé nhỏ đến đây để phiền hà mình.
- Ta không có thuốc chữa bệnh. Trong đây chỉ là thuốc độc.
- Sao cơ?- Công chúa đi đến nhìn những lọ hoa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/21421/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.