🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiên Uy đi vào trên tay cầm gà rừng mới vừa làm sạch sẽ, ban nãy còn chăm chú ở con suối vạch lông, còn có cả trái cây rừng. Hắn đi đến đối diện ngồi xuống, xiên cây qua gà rồi khéo léo nướng thịt.

Nhược Hy tủi thân lập tức vỡ òa lên, ánh mắt đáng thương tèm nhem cả khuôn mặt cũng khiến hắn thoáng ngạc nhiên. Một chân khập khiễng đi đến ôm chầm lấy.

- Ta sợ lắm.... Thật sự rất sợ, rất sợ sẽ không ai tìm được ta, bỏ lại nơi này lạnh lẽo, đáng sợ. Ta sợ sẽ chết nếu ngươi không đến. - Giọng nói nghẹn ngào vang lên khắp căn nhà.

Cảnh tượng này làm hắn nhớ đến lúc mình cũng 10 tuổi, lúc đó mới tập tành đi săn thú rừng. Hắn cũng mãi mê mà quên mất đường về, ngồi dưới tản đá đợi người đến tìm nhưng mãi đến hôm sau mới tìm được, lại còn đắm mình thêm trận mưa lớn, kết quả về cung sốt nặng mấy hôm, tính mạng suýt chút nữa là không còn. Khi khỏe lại mới biết phụ hoàng vô tâm không cho người đi tìm mình, may mà mẫu hậu lén cho tin người đi tìm nên mới cứu được.

Lòng hắn trào dâng cảm giác khó tả, giống như là tủi thân, giống như là ganh tị, giống như là oan ức, giống như là lạnh lẽo như không gian bây giờ. Bầu trời bỗng nỗi cơn giông, sấm sét đùng đùng lóe sáng. Thiên Uy đưa tay lên khẽ vỗ về nàng như chấn an. Cảm giác như mình được trở về thời điểm lúc ấy để an ủi bản thân vậy.

- Đừng sợ.

Nhược Hy lúc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-lang-quen/21419/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuốc Lãng Quên
Chương 11: Mười một
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.