Lữ Minh Hồ không lên tiếng, trong lòng vẫn còn hơi nghi ngờ, dù sao thì Giang Bình trước mặt cũng không lấy ra được bất cứ chứng cứ nào, rất có thể yêu thú biết hắn may mắn nên bịa ra lý do này.
Lữ Đại nhìn y rồi nói với Giang Bình: “Ta hỏi chàng, thắt lưng vàng khảm ngọc bích của ta ở đâu?”
Y phục trang sức của nàng nhiều vô kể, đông một bộ, tây một bộ, nha hoàn theo sau dọn không ngớt. Thắt lưng vàng khảm ngọc bích này là món đồ nàng yêu thích nhất, nàng tự tay cất trong tráp gỗ tử đàn hoa hải đường, chuyện này chỉ có một mình Giang Bình biết.
Giang Bình nói ra, Lữ Đại nói: “Minh Hồ, ta bảo đảm hắn là thật.”
Lữ Minh Hồ thu kiếm về, Lữ Đại tiến lên nắm lấy tay Giang Bình, dịu dàng nhìn hắn nói: “Lang quân ngốc của ta, chàng cũng không biết pháp thuật, tội gì phải theo bọn ta vào đây chứ? Lỡ mà gặp phải nguy hiểm có gì bất trắc, ta phải làm sao đây?”
Giang Bình thật sự muốn hỏi nàng, nàng không hề do dự bỏ lại hắn đi theo Lữ Minh Hồ, hắn phải làm thế nào đây?
Nhưng hắn không nói ra được, tu vi của nàng và tuổi thọ của nàng đều nhờ Lữ Minh Hồ mới có được, không có Lữ Minh Hồ thì không có nàng của bây giờ, ân tình này đổi lại là ai cũng sẽ trung thành với Lữ Minh Hồ.
Còn hắn tuy là trượng phu của nàng, ngoài tình yêu có thể cho nàng, vì nàng, thì so với Lữ Minh Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401957/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.