Thấy hai phu thê sửng sốt nhìn nhau không biết phải làm sao, Hoàng thị bật cười nói: “Giang công tử, nhìn kỹ bộ mặt thật của vị phu nhân nhà ngươi đi!”
Kiếm quang lấp lóe trước mắt, Lữ Đại hoàn hồn lại, nàng đã hiểu được ý đồ của Hoàng thị, vừa gấp gáp vừa tức giận. Chuyện đã đến nước này, nàng cũng không thể làm gì được, mở Phi Tinh Truyền Hận ra trái xông phải đụng, trước che sau đỡ, giao đấu với Hoàng thị.
Lá trúc tung bay, tinh quang như sương mù, thân người nàng xoay chuyển làm y phục bay phấp phới, giống như con bướm lúc lên cao lúc xuống thấp, tạo ra một điệu múa duyên dáng uyển chuyển.
Thê tử mảnh khảnh yếu đuối đột nhiên thân thủ trở nên bất phàm, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy đang nằm mộng.
Chẳng lẽ nàng thật sự là yêu? Vậy A Loan chân chính đang ở đâu? Chẳng lẽ bị nàng giết rồi? Hay A Loan vốn là yêu?
Nghi hoặc như măng trúc mọc sau mưa liên tiếp xuất hiện, đầu óc Giang Bình rối rắm hỗn loạn, thật sự muốn xông lên giữ chặt nàng, hỏi cho rõ ràng.
Đấu bảy tám hiệp, Ngọc Cầu Thuẫn trong tay Hoàng thị bị tinh quang đánh thành một vết nứt, không dám khiêu chiến nữa, giả vờ vung một kiếm rồi rút thân hóa thành gió chạy đi. Lữ Đại không đuổi theo, nhân vật tiểu thư nhu mì mà nàng khổ tâm gầy dựng đã bị Hoàng thị phá hoại, nàng nhìn Giang Bình, vẻ mặt thấp thỏm, cúi đầu chậm rãi đi tới.
Giang Bình nói: “Nàng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401926/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.