(*túc thế nhân duyên: duyên phận hôn nhân kiếp trước.)
Vị hoà thượng quay người cáo từ Bạch Diệc Nan và Giang Bình đang ở trên mái nhà rồi cùng Lữ Minh Hồ rời đi. Từ đầu đến cuối, Lữ Minh Hồ chưa từng liếc mắt nhìn Giang Bình mà chỉ liếc nhìn nơi Lữ Đại đang ẩn thân.
Giang Bình nhìn qua bóng lưng của y, cảm thán: “Vị đạo sĩ này thật tài giỏi, Bạch huynh, huynh biết hắn không?”
Bạch Diệc Nan nói: “Ngân kiếm bạch y, vẽ bùa trên hư không, nếu ta không đoán nhầm thì có lẽ y là đệ tử của Tử Nguyên Chân Nhân Trường Nhạc Cung, Lữ Minh Hồ.”
Giang Bình nhíu mày, lẩm bẩm: “Trường Nhạc Cung? Lữ đạo trưởng?” Như là nhớ tới gì đó, lông mày hắn giãn ra, nói: “Bảo sao ta thấy hắn có chút quen mắt, hình như y có một đệ đệ tên là Lữ Đại đúng không?”
Bạch Diệc Nan ngẩn người: “Đệ đệ? Ta chưa từng nghe nói chuyện này. Giang huynh từng gặp qua đệ đệ của hắn rồi sao?”
Giang Bình kể lại chuyện tẩu tẩu Ngân Nương bị nữ quỷ nhập hồn vào ngày đại hôn và giết tân tướng, Lữ Đại và Hà Linh đã đến giúp đỡ xử lý.
“Lữ Đại cũng tới từ Trường Nhạc Cung, nhỏ tuổi hơn Lữ Minh Hồ một chút, vẻ ngoài giống đến năm phần. Dù chưa từng nhắc tới Lữ Minh Hồ, nhưng chắc là huynh đệ của hắn.”
Lữ Đại nghe thấy lời này thì âm thầm cười trộm: Chàng mới là huynh đệ của y, ta rõ ràng là Hỉ Thước muội muội của y.
Bạch Diệc Nan nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401920/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.