Sau khi khai trương Ánh Nguyệt Trai, chuyện buôn bán không tốt cũng chẳng xấu, mỗi ngày đều có người tới cửa, phần lớn chỉ xem không mua. Một tháng trôi qua chỉ bán được hai bức thư pháp, một tòa bình phong, một tòa lư hương, cũng nhập vào hai ba trăm lượng bạc.
Hôm nay Giang Bình không ở nhà, Lữ Đại ăn cơm trưa xong, rảnh rỗi buồn chán, bèn thay nam trang tới cửa hàng tìm hắn chơi đùa.
Hiện tại không có khách, Nhàn Vân bưng một chén canh ô mai vừa mới mua ngồi sau quầy uống, thấy nàng tới thì vội vàng buông chén, lau miệng rồi đứng lên nói: “Thiếu phu nhân, ngài đến rồi!”
Nhàn Vân pha cho nàng một chén trà, nàng uống hai ngụm, mở ngăn kéo bên cạnh ra. Thời điểm đó có rất nhiều thương nhân nước ngoài từ Quảng Châu tới Kim Lăng, những thương nhân này thích sưu tầm đồ cổ Trung Nguyên, để thuận tiện trao đổi, trong ngăn kéo có không ít tiền ngoại quốc. Có vàng, có bạc, có cách, có tròn, lớn nhỏ không đồng nhất, hoa văn khác nhau, đều sáng lấp lánh.
Tiểu Hỉ Thước rất thích, cầm một nắm đặt ở trên bàn, chồng từng cái một lên nhau, cao đến mức có thể tùy ý đổ xuống lúc nào. Nhìn thấy thế, trái tim Nhàn Vân thoáng lơ lửng, lại thấy nàng đột nhiên duỗi ngón tay thon dài chọc vào nó, những đồng xu đổ xuống nằm rải rác trên bàn. Trên khuôn mặt thanh tú nở nụ cười, trông rất vui vẻ.
Nhàn Vân nhìn nàng lặp đi lặp lại hành động như vậy không biết chán, bất giác buồn cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401900/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.