Lữ Đại thường xuyên lui tới gian phòng của các đạo sĩ, tìm kiếm những món đồ chơi thú vị.
Rất nhiều năm trước, trước khi có thể biến thành hình người, nàng ở trong phòng Ngũ đệ tử Tôn Dĩnh tìm thấy một viên thủy tinh, trên đường ngậm đem về vô ý làm rơi xuống hồ nước. Nàng đang tìm cách vớt nó lên thì thấy trên mặt nước hiện ra một nam một nữ, nữ tử nằm trên tảng đá xanh lớn, y phục và váy đều bị nam tử cởi từng cái xuống, tiện tay ném xuống đất.
Mặt nữ tử đỏ như lá phong sau sương giá, nam tử mỉm cười cúi đầu hôn môi nàng, một tay lại vén vạt áo lên, cởi quần xuống. Khi đó Lữ Đại mới nhận ra sự khác biệt lớn nhất giữa cơ thể nam tử và nữ tử là nằm ở chỗ nào.
Thân thể hai người kề sát, chỗ kia giống như chày giã thuốc, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. Lông mày nữ tử nhíu chặt, bàn tay ngọc ngà thon mảnh đặt trước ngực nam tử, giống như rất đau đớn, nhưng tiếng r3n rỉ của nàng lại có chút kỳ quái.
Nàng ở trên cành nhìn đến xuất thần, không biết Lữ Minh Hồ đứng dưới gốc cây từ lúc nào, trên tay cầm một cái chổi phất qua: “Ngươi lấy viên thủy tinh này ở đâu vậy?”
“Trong phòng của Tôn đạo trưởng.”
Vừa dứt lời, nữ tử trên mặt nước a một tiếng, ôm chặt lấy cổ của nam tử, cả người không ngừng run rẩy.
Tiểu Hỉ Thước thấy vô cùng kỳ lạ: “Minh Hồ, bọn họ đang làm gì vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401883/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.