“Biểu ca, tỉnh đi, đại ca phải đến Ngô gia đón dâu rồi!”
Tối hôm qua Giang Bình mới đến Huy Châu, ngủ ở trong phòng Tăng nhị công tử, canh năm đã bị hắn gọi tỉnh, buồn ngủ không mở nổi mắt: “Vậy huynh đi làm việc đi, để cho ta ngủ thêm lát nữa.”
“Tân nương vào cửa, sao huynh có thể ngủ trong phòng được? Nhanh ra xem với ta đi, nghe nói tẩu tử là đại mỹ nhân đó!” Tằng Chước không nói hai lời kéo hắn dậy.
Nha hoàn tiến vào hầu hạ hai người rửa mặt chải đầu, Giang Bình cúi đầu ngồi ở mép giường ngáp ngắn ngáp dài, so với ngũ quan tinh xảo gần như âm nhu của hắn, gương mặt Tằng Chước lại có vẻ ảm đạm hơn, hệt như một bức họa qua quýt.
Nha hoàn trộm ngắm gương mặt thanh tú của biểu thiếu gia, không khỏi đỏ mặt mỉm cười.
Hai người thu dọn xong đi ra, Tằng Chước cùng đại ca hắn đi đón dâu, Giang Bình cùng phu thê Tằng cử nhân ngồi trong sảnh nói chuyện. Tân Tương* Tằng gia mời đến ngồi ở đối diện hắn, là một nam tử đen gầy đã hơn năm mươi, đầu quấn khăn lão nhân, bên ngoài khoác lang bào, đầu trâu mặt ngựa, miệng đầy răng vàng.
(*tân tương: phù rể)
Giang Bình nhìn thấy không khỏi chê bai, nghĩ sao Tằng gia lại mời người không có thể diện như vậy đến làm Tân Tương, chờ lát nữa tài tử giai nhân vào động phòng, người này đứng bên cạnh, chẳng phải sẽ rất sát phong cảnh sao?
Vị Tân Tương này còn cười nói với hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-kieu-tien/3401881/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.