Chương 15:
Sau khi ba mẹ ruột tôi uống rượu lái xe, rơi xuống sông c.h.ế.t, ông bà nội ngoại cùng họ hàng chia nhau tiền bồi thường và phí an táng, rồi xem tôi như gánh nặng, nhét tôi cho vợ chồng nhà họ Đường.
Họ cho rằng vì vợ chồng họ Đường kia nên ba mẹ tôi mới c.h.ế.t, nên họ phải có trách nhiệm nuôi tôi, một kiểu ép buộc đạo đức mang danh ân nghĩa.
Bị dồn ép, đôi vợ chồng ấy miễn cưỡng nhận nuôi tôi.
Kết quả, có thể đoán được.
Tôi là một đứa bé gái, bị đưa vào nhà ngay khi họ vừa mới cưới, chưa có con ruột.
Làm sao tôi có thể được chào đón? Từ nhỏ đến lớn, thứ tôi ăn, mặc, dùng đều là đồ rẻ tiền hoặc là đồ thừa.
Khi ba nuôi bị áp lực, tôi là chỗ trút giận.
Khi mẹ nuôi khó chịu, tôi là bao cát.
Trên người tôi, vết thương không bao giờ lành hẳn.
Và em trai tôi…
A Ngọc là người duy nhất đối xử tốt với tôi.
Nó như vầng trăng sáng treo trên trời.
Học lực xuất sắc, tính cách tươi sáng, dịu dàng nhân hậu, được ba mẹ rất yêu quý, dù gì nó cũng là con ruột mà còn là con trai.
Nó thường đứng ra hóa giải mâu thuẫn giữa tôi và ba mẹ, cố gắng giúp tổ ấm bốn người của chúng tôi trở nên ấm áp, hòa thuận.
Còn tôi như con chuột trong cống.
Là cái bóng bị thế giới quên lãng.
A Ngọc ngày ngày gọi tôi là chị kèm tôi học.
Thấy nó là tôi sẽ vui vẻ cả ngày
Đáng tiếc là tôi vẫn không đỗ được trường Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-ha-sot/4796961/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.