" Liên Nhi, ở lại với anh đi " tráng người đàn ông đầy mồ hôi. Anh chợt tỉnh, đã hơn 5 năm rồi, ngày Mỹ Liên rồi khỏi anh .Ha, anh mệt mỏi quá. Bỗng cửa phòng chợt mở. Cô bé chạy vào, có lẽ đã quá quen
" thiếu gia, ngài có sao không ạ " Cô bé là Dĩ Ái, lớn lên ngoài đầu đường có chợ. Năm đó,cô xém bị đám ăn mày cưỡng hiếp cũng may được anh ra tay cứu giúp và cưu mang
" không sao, lấy giùm ta ly nước " anh khàn đặc
" vâng ạ " Dĩ Ái rời giường rót một ly nước ấm. Cô đã phục vụ cho anh hơn nhiều năm rồi
" Dĩ Ái " anh nhìn cô bé 19 tuổi rồi bỗng chợt cười
" dạ " cô bé chạy lại chỗ anh , hình như đã quá quen với tiếng gọi này
" lấy dùm tôi tập tài liệu để trên bàn được không " anh chỉ vào cái bàn trà đằng kia.
Cô bé nhanh chóng chạy lại lấy tập hồ sơ rồi đưa cho anh. Vô tình để lộ ra cổ tay đầy vết bằm tím
" ai làm " anh không nhìn mà nhàn nhạt cầm tập tài liệu lên xem
" dạ... dạ " cô ậm ờ, biết nói sao giờ. Không lẽ nói với anh là do người cũ của anh đánh
" tôi hỏi ai làm " anh quay mặt ánh mắt sắc lẹm nhìn cô
" dạ là do trúng mấy cạnh tủ, cạnh bàn " cô nghĩ thôi thì nói chi cho mệt. Liệu anh có tin cô không
"ừm.Vậy cô đi nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-ha-cua-anh-toi-la-chong-toi/2737999/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.