*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh không cần đến đón tôi đâu,” Giang Dư Đoạt ngáp một cái trong điện thoại, “Tôi đi thẳng về là được.”
“Lái xe ra sân bay đón cậu luôn tiện hơn,” Trình Khác nhấc Miu đang ngủ trên gối hắn lên, ném qua gối Giang Dư Đoạt, “Không cần gọi taxi, cũng không cần chờ xe buýt.”
“Mấy hôm nay không phải anh bận tối mắt à, Trình tổng,” Giang Dư Đoạt nói, “Anh đừng có chạy nữa.”
“Thù dai với tôi đấy à?” Trình Khác chép miệng.
Giang Dư Đoạt năm nào cũng đi gặp bác sĩ Lý hai lần, lần nào Trình Khác cũng sẽ dành thời gian đi cùng y, năm nay, vì nhà hàng thứ tư vừa khéo lại khai trương mấy ngày trước, Giang Dư Đoạt không muốn hắn đi cùng, tự mình qua đó.
Trình Khác cũng không lo lắng, trạng thái của Giang Dư Đoạt vẫn còn khá ổn, cách một hai tháng sẽ có dao động, nhưng cơ bản chỉ cần điều chỉnh mấy ngày là có thể ổn định lại, cho nên để ý qua đó một mình, cũng không có vấn đề gì lớn.
Có điều giờ nghe ý của Giang Dư Đoạt, có vẻ vẫn hơi buồn bực.
“Tôi thù dai gì,” Giang Dư Đoạt nói, “Anh đường đường là tổng giám đốc, còn có thể bắt anh đưa đón à.”
“Đừng nói nhảm nữa,” Trình Khác nói, “Tôi chờ cậu ở lối ra.”
“Ừ, nếu anh đã có thành ý như vậy, thì cứ tới đi,” Giang Dư Đoạt đáp, ngẫm nghĩ lại liền hỏi một câu, “Mấy hôm nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-giai-duoc/767556/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.