Mễ Lạp Nhi xuống tầng trước, Trình Khác xóa sạch hình ảnh đáng xấu hổ trên bàn vẽ tranh cát, may mà hắn không quen dùng tay trái, vẽ cũng hơi trừu tượng, nếu là tay phải……..
Hắn vào phòng vệ sinh tầng ba rửa mặt, sửa sang lại tâm trạng, rồi đi xuống tầng.
Mễ Lạp Nhi cùng lễ tân Tuệ Tuệ mới tới đã bàn bạc với người khách gần xong, chỉ chừa lại một vài chi tiết cần hắn xác nhận.
Trình Khác xác nhận xong, người khách giao tiền dự chi rồi rời đi, hắn liền ngồi bên bàn, nghe Mễ Lạp Nhi và Tuệ Tuệ quyết định những việc cần chuẩn bị xong liền bắt đầu bàn luận chuyện ủ rượu.
“Chúng ta phải ủ rượu à?” Trình Khác hỏi một câu.
“Anh Hứa bảo có thể làm một ít, có thể tặng cho khách quen, rượu vang, rượu trái cây tự cất gì đó,” Mễ Lạp Nhi nói, “Hay lắm, nếu khách muốn tự ủ rượu cũng có thể để họ đặt ở đây, lúc nào đến là uống được.”
“Ừ.” Trình Khác gật đầu.
Trầm mặc một lúc, Mễ Lạp Nhi không biết mấy, chủ yếu là Tuệ Tuệ bắt tay làm, nghe lời cô nàng, có vẻ sở thích chính là ủ rượu.
“Chuyện này,” Trình Khác do dự vài giây rồi mở miệng, “Tuệ Tuệ.”
“Chuyện gì vậy anh Trình?” Tuệ Tuệ nhìn hắn.
“Em…đã từng ủ rượu dâu tây chưa?” Trình Khác hỏi.
“Ủ rồi, gần như mọi nguyên liệu có thể dùng ủ rượu em đều dùng rồi,” Tuệ Tuệ quay đầu bàn với Mễ Lạp Nhi, “À, thêm cả rượu dâu tây đi.”
“Em dạy anh qua được không?” Trình Khác nói, “Anh muốn…thử xem.”
“Anh muốn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-giai-duoc/767541/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.