Đối với Giang Dư Đoạt, câu nói hôm nay Trình Dịch nói ra trước mặt nhiều người như vậy, hẳn là đả kích lớn nhất đến y.
Trình Khác cho tới giờ vẫn chưa từng hỏi thẳng về vấn đề tinh thần của y, vì hắn cảm giác được, Giang Dư Đoạt đang liều mạng che dấu, cho dù y nhận định bản thân thế nào, y vẫn luôn muốn để Trình Khác cho rằng y là người bình thường, hoặc là nói, y dùng cách thừa nhận bản thân đã đến gặp bác sĩ tâm lý để chứng minh với Trình Khác rằng, y đã “khỏe.”
So với việc Giang Dư Đoạt rốt cuộc đã khỏe hay chưa, rồi rốt cuộc là bị làm sao, Trình Khác càng để tâm tới lúc “bí mật” của y bị công bố trước mọi người, bị đả kích đến mức nào.
Từ lúc y thẳng thắn yêu cầu hắn có ý nghĩ gì cũng phải kiềm chế, cho đến lúc bị người khác nói là bạn trai hắn vẫn cảm thấy rất tốt. Từ lúc y nói ra “tôi biết có người thích tôi là cảm giác thế nào”, đến lúc cẩn thận hỏi một câu này.
Tôi như vậy, tôi bị người ta nói là người bệnh tâm thần, anh còn thích tôi chứ?
Trong nháy mắt Giang Dư Đoạt chỉ vào đầu mình, tâm lý Trình Khác mềm nhũn, rồi lại đau nhói, loại cảm giác này hắn cả đời cũng chưa từng được trải nghiệm.
“Thích chứ,” Trình Khác nói, “Lúc tôi biết cậu, cậu chính là như vậy, bây giờ và trước đây, không hề khác gì cả.”
Có lẽ đau lòng đối với Giang Dư Đoạt đã làm câu “thích” này của hắn vượt qua khỏi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-giai-duoc/767523/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.