Một tên điên trốn ra từ bệnh viện tâm thần.
Lúc Trình Dịch nói ra câu nói này, có lẽ là cảm thấy thông tin như vậy sẽ làm Trình Khác kinh sợ, cho dù hắn biết rồi hay chưa biết, câu này cũng có thể đâm cho hắn một nhát.
Trình Khác quả thật đã bị đâm, nhưng lại bị đâm trúng chỗ phẫn nộ.
Từ lúc hắn có thể khống chế tâm trạng của bản thân, hắn đã chẳng có mấy lúc đặc biệt giận dữ, hoặc là nói, hắn sẽ không để bản thân đạt đến trạng thái nóng giận không kìm lại được.
Thế nhưng, nếu như nói lúc nhìn thấy bức ảnh bên trong cái điện thoại di động kia, hắn đã nổi lên lửa giận với Trình Dịch, thì hiện giờ, một câu nói này trong nháy mắt đã khiến lửa giận của hắn bốc lên, nổ tung.
Hắn chỉ cảm thấy trong đầu oành một tiếng nổ vang, hết thảy bốn phía cũng như thể nổ tung theo.
Trình Dịch lùi về sau một bước, lấy thuốc lá ra: “Em là lo…”
Vào lúc Trình Khác cầm cái giá gỗ đặt lọ hoa bên cạnh đập lên người Trình Dịch, một chút do dự cũng không có.
Chút lý trí cuối cùng là hắn không trực tiếp đập thẳng lên đầu Trình Dịch.
Cho dù dùng tay trái, nhưng vì có lửa giận hỗ trợ, cái giá đập mạnh lên vai phải Trình Dịch một cái.
Trình Dịch bị đập một cú, cứ thế lảo đảo sang bên cạnh vài bước, đụng phải giá sách vách ngăn trong phòng làm việc.
Sách trên giá rơi xuống toán loạn, bên trong còn có tiếng rầm của lọ hoa rơi xuống.
Lúc lọ hoa rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-giai-duoc/767521/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.