Sau nghỉ lễ mọi người đều tất bật quay lại với công việc bình thường. Ngày hôm nay theo kế hoạch Trương Ngọc Phàm sẽ đến khảo sát công trình vừa mới khai trương. Người quản đốc công trình nghe tin nên đã đến sớm để tiếp đón. Chỉ là không biết tại sao từ sáng đến giờ bụng dạ ông ta cứ không ổn. Rõ ràng sáng nay ông ta còn chưa kịp ăn sáng, đến công trình thì mới chỉ kịp uống đúng một ngụm nước.
Người thợ xây thấy mặt quản lý tái mét thì bèn quan tâm hỏi han.
“Quản đốc, ông bị làm sao thế?”
Quản lý tái mặt, bụng ông ta lại cuộn lên cơn đau thắt. Không được rồi, ông ta cần phải vào nhà vệ sinh để giải quyết ngay bây giờ.
Quản đốc bảo người thợ xây.
“Cậu trông chừng ở đây, thấy giám đốc đến thì lo mà tiếp đón hộ tôi chu đáo. Tôi phải vào nhà vệ sinh ngay bây giờ.”
Người thợ xây gật đầu chắc chắn.
“Được được, ông cứ đi đi.”
Vì vậy khi Trương Ngọc Phàm đến chỉ có mình người thợ xây tiếp đón cậu ta. Nhưng nghe rằng quản đốc bị đau bụng nên cũng không tiện nói gì, chỉ bảo người thợ xây dẫn đường cho mình.
Người thợ xây chính là người đàn ông có con gái bị bệnh tim. Lúc này sau khi ông ta đã tự thôi miên bản thân, nếu không phải giám đốc chết thì sẽ là con gái ông ta phải chết. Cứ thế, ngày nào cũng lặp đi lặp lại nên trông bộ dạng của ông ta rất bình tĩnh.
Đến lầu 4, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3511993/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.