Trương Ngọc Quân chỉnh lại váy áo rồi thong thả xuống lầu tìm Lục Cảnh Thành. Trên người cô vẫn còn là bộ váy cũ đã bị dính vết rượu.
Ngọc Quân thấy hơi khó chịu, nhưng mà cô thà mặc đồ bị dính bẩn một lúc còn hơn là phải mặc đồ của Trương Ngọc Quỳnh. Kể cả là đồ cô ta chưa hề động đến cô cũng không thèm.
Lục Cảnh Thành thấy vợ mình cười hì hì vô tội, trong mắt không có vẻ gì chột dạ của việc đi thay đồ mất hơn nửa tiếng mà lúc quay về với bộ dáng cũ. Anh biết là cô vợ của mình lại vừa âm mưu tính kế ai đó.
Mẹ Trương thấy Ngọc Quân không thay đồ mà đã xuống lầu thì không kìm được thắc mắc hỏi cô.
“Sao con không đổi bộ váy khác. Thế con đã làm gì suốt trên đấy từ nãy đến giờ?”
Ngọc Quân nhìn bà ta.
“Tại vì cái nào cũng thấy chướng hết.”
Ngọc Quân nói ra câu này có khác nào đang ám chỉ nhà họ Trương không có cái gì quý giá. Quả thật là dựa thế nhà chồng mà chèn ép nhà mẹ đẻ. Mẹ Trương tái mặt, đang định nổi cáu chất vấn ngược lại đứa con gái ăn nói hỗn hào thì bị bàn tay của Trương Ngọc Phàm giữ chặt.
Trương Ngọc Phàm trong đầu thì âm thầm nghĩ rằng, giờ đúng thật là Trương Ngọc Quân thực sự đã khác xưa quá nhiều. Ánh mắt cậu ta loé lên vẻ tính toán, còn ngoài mặt thì ra vẻ đỡ lời giải thích cho cô.
“Ý chị hai là do đồ của chị cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3510859/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.