Ngày diễn ra lễ đính hôn, nhà họ Trương đông đúc người qua lại, ngựa xe như nước. Lễ đài được tổ chức ở sân vườn, khắp nơi đều được giăng đèn kết hoa lộng lẫy.
Hai nhân vật chính ngày hôm nay đang đứng ở ngoài để tiếp đón khách mời. Dàn phù dâu phù rể xinh ăn vận xinh đẹp đứng thành hàng ở hai bên.
Ai ai cũng khen một câu là đôi bích nhân xứng lứa vừa đôi. Ngọc Quân và Lục Cảnh Thành khoan thai đến muộn, khi đi đến gần cô vừa kịp nghe thấy một vị giám đốc nào đó khen ngợi.
“Chúc mừng Hồ tổng cưới được người đẹp. Hai người đứng cạnh nhau đúng là tài tử sánh với giai nhân.”
Hồ Chung vui vẻ bắt tay ông ta.
“Ngài khách sáo quá, mời ngài vào bên trong có cha mẹ tôi tiếp đón.”
“Được.”
Trương Ngọc Quỳnh nghe những câu khen ngợi này đến quen thuộc, cô ta chỉ đứng bên cạnh mỉm cười e lệ. Bỗng nhiên cô ta nghe thấy tiếng cười khúc khích vang lên.
Ngọc Quân khoác tay Lục Cảnh Thành đến trước mặt nhìn bọn họ, cái liếc nhìn thực sự rất có hàm ý.
“Cũng đúng là xứng đôi vừa lứa.”
Trương Ngọc Quỳnh tái mặt, cố gắng gượng cười. Cô ta hiểu con nhỏ này đang đá xéo cái gì. Cô ta cao một mét sáu lăm, đối với phụ nữ chiều cao như thế này là vừa đẹp chỉ tiếc rằng kẻ đứng bên cạnh cô ta chỉ cao hơn cô ta vài phân. Hồ Chung còn cao chưa được một mét bảy. Vì thế mà ngày trọng đại như hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3507331/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.