Ông ngoại nhìn thoáng qua hai người vừa đến, trong lòng có chút không biết phải làm sao. Đứa con gái thứ hai này được sáu tuổi thì vợ ông mất, ông thì bận rộn công việc bên ngoài nên chủ yếu là do đứa con gái lớn chăm sóc.
Ông là đàn ông lại khá vụng về nhưng vì thương người vợ quá cố nên không muốn đi bước nữa. Từ bé ông đã chiều con, nhưng không ngờ vì thế mà càng lớn lên nó lại càng ngang ngạnh. Sau này đến tuổi kết hôn, chính ông cũng không thể quản nổi nó được nữa.
Điều làm ông nổi giận nhất là chuyện nó đem mắt cá thành trân châu, đối xử với con gái nuôi tốt đến mức làm tổn thương con gái ruột. Đứa con gái nuôi này, ông ngoại chỉ cần liếc mắt nhìn qua cũng đã biết là kẻ có tâm cơ sâu nặng. Ông chỉ sợ sau này lúc nó phát hiện ra mình nuôi một con sói mắt trắng thì hối hận cũng đã muộn.
Ông ngoại phớt lờ Trương Ngọc Quỳnh đang ngồi bên cạnh, hỏi mẹ Trương.
“Con đột nhiên đến đây có việc gì?”
Mẹ Trương không ngờ rằng hôm nay Ngọc Quân cũng đang ở nhà ngoại, nhưng con bé ấy không để ý đến bà. Đến chào hỏi lấy một câu nó cũng không thèm lên tiếng.
Nghe thấy tiếng ông ngoại hỏi, bà ta mới giật mình quay lại. Mẹ Trương cất tiếng trả lời.
“Tuần sau, cháu Quỳnh làm lễ đính hôn với con trai nhà họ Hồ. Con dẫn cháu sang đây để báo tin với cha, để tuần sau cha đến dự.”
Mẹ Trương quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3506523/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.