Ngọc Quân cúp điện thoại xong quay sang nhìn Trần Phương đang mong đợi nhìn cô.
“Ổn thỏa rồi đó. Tôi cho anh số điện thoại của người này, tuy anh ta bây giờ không phải là một người đại diện kim bài, nhưng cũng rất có năng lực lại còn biết bảo vệ người dưới trướng, có lẽ sẽ hợp với anh. Anh cứ đi xem thử, nếu anh thấy không thích hợp thì thôi.”
Trần Phương sôi sục ý chí.
“Được.”
Vì kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, nhất định anh ta phải thử một lần mới được.
Cả buổi chiều ngày hôm đấy, Ngọc Quân quay video và chỉnh sửa lại để gửi cho Đồng Bảo Trâm. Ngọc Quân nhìn vào màn hình, chàng thanh niên đẹp trai đang vừa đàn vừa hát, gật đầu hài lòng.
Hát hay lại sáng khung hình, chắc chắn là người đại diện kia sẽ đồng ý ký hợp đồng với Trần Phương.
……….
Đến lúc ăn tối, Ngọc Quân hào hứng kể lại chuyện xảy ra ngày hôm nay với Lục Cảnh Thành.
Lục Cảnh Thành hỏi cô.
“Em muốn tham gia vào giới giải trí sao?”
Ngọc Quân không cần suy nghĩ, ngay lập tức lắc đầu.
“Không. Em chỉ cảm thấy một hạt giống tốt như cậu ấy không nên bị vùi dập trong tay cái công ty không ra gì kia.”
Nghệ sĩ trong công ty đó đều thường bị chèn ép nếu không nghe lời, còn thuận theo thì danh tiếng cũng chẳng ra sao.
Cô nhìn anh nói tiếp.
“Hơn nữa chuyên ngành của em đâu có liên quan đến giới giải trí, em không biết nhảy cũng chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3487209/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.