Nhân tiện đã đến thành phố khác rồi thì cô đi chơi cho thoải mái. Ngày trước không phải vùi đầu vào sách vở để nạp kiến thức vào đầu thì cũng mất công nghĩ cách làm cho Lục Cảnh Thành ly hôn với cô.
Hôm nay là thứ bảy, tối ngày mai cô phải về lại thủ đô để còn kịp đầu tuần đi học.
Trời mùa hè nóng nực, không thể mặc quá nhiều quần áo nên cô đã dùng phấn phủ che hết dấu hôn. Soi xét kỹ càng không còn chỗ nào bị lộ thì cô mới hài lòng bước ra cửa.
….
Thành phố này là một nơi lý tưởng để du lịch, không những có phong cảnh đẹp mà đồ ăn ở đây cũng rất ngon. Ngọc Quân hào hứng đi theo đến địa điểm mà lúc nãy chú tài xế taxi nhiệt tình chỉ điểm.
Lúc cô đang vui vẻ ăn một xiên thịt nướng thơm lừng thì bỗng nghe thấy một giọng hát trong trẻo. Giọng ca này hay thật đấy, cô tò mò tìm đến nơi thì thấy chủ nhân của giọng hát là một chàng trai trẻ đang đứng đàn ghi - ta, trước mắt còn có một cái lon nhỏ đựng tiền.
Cô há hốc mồm, đây không phải là nhạc sĩ thiên tài Trần Phương sao?
Cô đã từng nghe kể về truyền kỳ của anh ta. Xuất thân không tốt nhưng nhờ vào giọng hát trời ban cộng thêm ngoại hình xuất sắc nên đã thành công debut trong một nhóm nhạc thần tượng từ show giải trí sống còn.
Với lưu lượng của anh ta đáng lẽ phải được debut ở vị trí center nhưng lại vì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3484672/chuong-49.html