“Vậy thì đúng thật là khó khăn.”
Ngọc Quân đồng cảm với cha Trương. Cô nghiêng đầu suy nghĩ, ra chiều cũng không biết phải làm thế nào.
“Con cũng không có cách gì cả.”
Thấy được Ngọc Quân đã xuôi lòng, mẹ Trương thúc giục cô.
“Con tất nhiên là có cách. Con chỉ cần về bảo với Lục Cảnh Thành là tiếp tục hợp tác với nhà ta là được. Nó thương con như thế chắc chắn là ngay lập tức đồng ý.”
“Nhưng không phải cha vừa mới nói là chính anh ấy nói sẽ không gia hạn thêm sao? Hợp đồng đó được ký vào khoảng thời gian con thực hiện hôn ước.
Tại sao đột nhiên anh ấy nói hủy là hủy, Trương thị làm sai hợp đồng sao?”
Cha Trương nghẹn lời.
Không nói thì cô cũng biết.
Là đám người không biết tốt xấu này thừa cơ đục nước béo cò, ngấm ngầm rút ruột công trình. Lục thị hợp tác với nhà bọn họ, đã đưa ra bản hợp đồng mà lợi nhuận thu về chỉ mang tính tượng trưng cho có.
Phần lớn đều vào túi của bọn họ, nhưng bọn họ còn tráo trở cảm thấy chưa đủ, liên tục báo giá nguyên vật liệu tăng cao rồi lén đổi chất lượng sản phẩm.
Lục Cảnh Thành nín nhịn đến giờ này chưa xử bọn họ là đã quá nhân nhượng rồi.
Mẹ Trương bình thường không tham gia vào việc nội bộ, bà chỉ cảm thấy việc Lục thị đơn phương muốn kết thúc hợp đồng chắc chắn là do lỗi từ phía Lục thị.
Nhà bọn họ tuyệt đối không có lỗi.
Mẹ Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3477597/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.