🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cha Trương nghe thấy cuối cùng cô chịu nhấc máy bèn nói ngay.



“Ngọc Quân đấy à. Sao cha gọi cho con từ sáng đến giờ mà con không nghe máy thế.”



Ngọc Quân đáp,



“Đêm qua con khó ngủ nên nay dậy muộn.”



Cha Trương: “Con còn trẻ nhưng cũng nên để ý đến sức khỏe của mình.”



“Vâng.”



Ngọc Quân chỉ đáp qua loa, cũng không hề có ý định tiếp lời ông ta. Chắc chắn là có việc muốn cầu viện tới cô thì mới gấp gáp liên tục gọi điện thoại cho cô.



Muốn làm bộ làm tịch để cô mở lời trước, đừng có hòng.



Cha Trương lúng túng, ho nhẹ một tiếng.



“Hôm nay ông nội cảm thấy nhớ con, con không đi học thì trở về thăm ông một lúc đi.”



Ông nội Trương nhớ cô?



Ngọc Quân tưới nước xong đặt bình nước xuống bàn rồi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời. Hôm nay trời xanh mây trắng, đâu có bão mà lại nói là ông nội nhớ cô.



Cha Trương lo lắng dặn dò thêm.



“Con về một mình thôi, chồng con bận rộn công việc thì cũng không cần về thăm cùng con cũng được.”



Muốn cô về một mình, không muốn Lục Cảnh Thành đi theo, cô hiểu ngay là có chuyện gì.



Mỗi lần họ muốn ép buộc cô làm cái gì đó thì đều giả nhân giả nghĩa nói nhớ cô, bảo cô về nhà thăm người thân. Nếu cô từ chối không muốn làm thì lập tức dùng huyết thống tình thân ra đè đầu cô.



Lần đầu còn làm bộ làm tịch gọi về nhà rồi cầu xin, những

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3477127/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.