Trương Ngọc Quân đứng dựa vào gốc cây tránh ánh nắng mặt trời, nhàn nhã cho cá ăn.
Cá ơi cá, tha hồ mà ăn nhé.
Đàn cá này ông nội Trương chăm sóc rất kỹ lưỡng. Bình thường sẽ có người làm kiểm soát chặt chẽ từ chất lượng nước, nồng độ oxy trong nước đến số lượng thức ăn hằng ngày.
Thế mà Ngọc Quân đã tiện tay đổ hết một bao lớn thức ăn cho cá xuống hồ. Bây giờ cô vẫn hứng thú đứng rải thêm.
Dù sao ông nội cũng nói là sẽ không trách cô. Mà kể cả có trách, thì còn có chồng cô ở đây, cô không cần phải sợ.
Trong mắt ông nội Trương, đàn cá koi có vài trăm triệu đổi lấy dự án hàng ngàn tỷ được thu về thì tất nhiên không đáng là bao.
Chỉ là ông nội biết hai vợ chồng cô hợp tác chơi xỏ, một người thì làm chết hết cá của ông, một người từ chối nhượng quyền thì không biết có làm ông cụ tức đến phát bệnh không.
Thời điểm cô đang hưng phấn suy nghĩ thì bỗng nhìn thấy từ phía xa mẹ Trương và cô chị gái Ngọc Quỳnh hùng hổ bước đến.
Trông bộ dáng như muốn tìm cô hỏi tội.
Hai mẹ con nhà này, một người đóng vai ác một người đóng vai thiện xoay cô như chong chóng. Mỗi khi mẹ Trương cho cô một cái tát thì ở đằng sau luôn có Trương Ngọc Quỳnh cho cô một cái kẹo.
Chính vì vậy mà cô hình thành tâm lý gặp chuyện gì khiến mình sợ hãi thì đều ỷ lại vào Trương Ngọc Quỳnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-doc/3462121/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.