Sau khi Cố Diễu nói chuyện với Ansel, anh ấy cảm thấy rất nặng nề. Anh ấy biết hôm nay là đêm Giáng sinh, Tiền Đa chắc chắn vẫn đang vui vẻ với các bạn học vào lúc này, cô chỉ mới 20 tuổi và cuộc sống như vậy là những gì cô được quyền tận hưởng. Nếu bây giờ anh ấy gọi điện cho cô và nói với cô rằng Thẩm Trí bị bệnh vì cô và rằng cô sẽ không thể rời xa anh trong tương lai, đây có thể là tin xấu cho một cô gái trẻ. Cố Diễu còn đang suy nghĩ tính cách của Tiền Đa vốn dĩ rất hiếu động nhưng lại để cô ở bên cạnh Thẩm Trí cả ngày không được đi đâu thì chẳng khác gì một cực hình đối với cô, không biết liệu cô có nảy sinh tâm lý nổi loạn và bắt đầu chống đối lão đại hay không? Đây điều là những biến số chưa có lời giải.
Cố Diễu có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, cho nên cuộc điện thoại này khiến anh ấy không quyết định được, anh ấy phải suy nghĩ rất nhiều cho việc điều trị lâu dài trong tương lai, thay vì tối nay gọi Tiền Đa về để giải quyết tình hình hiện tại. Không thể thảo luận với Cố Lỗi, em trai anh ấy không thể đưa ra bất kỳ ý kiến mang tính xây dựng nào.
Cố Diễu còn đang không biết làm sao, tầng trên vọng đến một giọng nói, Cố Lỗi vội vàng đi xuống nói với anh ấy: "Anh Thẩm tỉnh rồi, bảo anh đi lên."
Cố Diễu vẻ mặt nghiêm túc chạy lên trên, theo lý mà nói hiệu quả của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3434301/chuong-52.html