Quan Minh quay đầu lại liếc mắt một cái liền biết chuyện gì đang xảy ra, anh ấy bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, khóe miệng lộ ra ý cười không rõ. Lúc đánh những phát bóng sau, anh ấy cũng không đi vạch trần nhưng mà thái độ đối với Tạ Tiền Thiển rõ ràng là lịch sự hơn vài phần, còn để những người phục vụ đi theo chuẩn bị thức uống và ô chống nắng cho cô.
Lúc này đã gần giữa trưa, mặt trời càng lúc càng gắt, Quan Minh mời bọn họ đến nhà hàng trên cao bên hồ trong khu nghỉ dưỡng. Đúng như tên gọi, nhà hàng được xây dựng giữa hồ, có một con đường trải ván dài và ô tô có thể lái thẳng đến lối vào của nhà hàng.
Ông chủ Quan luôn rất biết tận hưởng cuộc sống, ngồi trên tầng hai ngắm cảnh hồ và núi, Quan Minh hỏi Thẩm Trí: "Để tôi pha cho anh ấm trà ngon thưởng thức?"
Thẩm Trí không phản đối, Quan Minh lại nhìn Tạ Tiền Thiển: "Cô bé muốn uống gì?"
Thẩm Trí thay cô trả lời: "Cô ấy không uống trà, cho cô ấy một ly nước ép trái cây."
Quan Minh nhếch môi cười vẫy vẫy tay.
Thẩm Trí hiếm khi có thời gian đến tìm anh ấy, đương nhiên là phải tiếp đãi nồng hậu, pha cho anh trà Vân Vụ Lộc Sơn ngon nhất.
Biết rằng Thẩm Trí là người sành trà nên khoe với anh: "Vân Vụ Lộc Sơn của tôi là mây trên núi, độ cao trung bình từ 1000 trở lên. Nếu không nhờ có chút quan hệ thì còn lâu mới uống được nó. Nếm thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3428015/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.